Cái bím non tơ nhiều nước của em người yêu. Nhưng khi tôi bước vào nơi làm việc, bụng tôi bắt đầu quặn lại. Tôi đi thẳng đến bàn làm việc và bắt đầu làm việc. Lúc đó đã 10 giờ 30 sáng và tôi đáng lẽ phải bắt đầu lúc 8 giờ 30! Mitch, cậu bé trông kho bước vào “Ha, ha, ha!” anh ta nói “Rất vui được gặp em.” Sau đó, Stacy, lễ tân gọi tôi “Leigh, em đã kiểm tra email chưa? Xin lỗi em yêu.” Tôi thực sự không muốn xem email ở bất kỳ email nào nhưng tôi phải xem. Quét danh sách, tôi thấy một tin nhắn từ lễ tân. ‘Bạn phải đến văn phòng của ông Thompson ngay khi bước vào tòa nhà.’ Hít một hơi thật dài, tôi xem thêm một hoặc hai email nữa rồi quyết định giải quyết nốt. Tôi từ từ bước lên lầu đến văn phòng của ông Thompson và đứng ở khu vực lễ tân dẫn vào văn phòng của ông. Trợ lý của ông, Carol, gọi điện và báo cho ông biết tôi đã ở đó. “Ngồi xuống, ông ấy sẽ gọi em vào sớm thôi.” cô ấy nói mà không cười. Tim tôi đập mạnh hơn cả những gì Nathan đã đập vào âm hộ tôi sáng nay.

Cái bím non tơ nhiều nước của em người yêu